
1) Một nhân viên có năng lực nhưng không tự giác phát huy khả năng của mình trong công việc, cho rằng thu nhập tôi như vậy thì tôi chỉ làm từng đó.
2) Người tham gia giao thông tự giác dừng trước vạch giao thông khi có đèn đỏ mà ở bục giao thông không có bóng anh cảnh sát.
3) Chưa tự giác tuân thủ giờ giấc làm việc nếu không có sự nhắc nhở hay phê bình trong công sở.
4) Chưa tự giác vệ sinh khu vực làm việc của mình (vì cho rằng sáng hôm sau đã có người trực nhật làm thay rồi)
5) Chưa tự giác học tập nâng cao kiến thức, thu thập thông tin áp dụng cho công việc.
6) Chưa tôn trọng người khác khi còn chơi game hoặc làm việc cá nhân quá nhiều trong giờ làm việc và ra về sớm khi không báo cáo người quản lý cũng như không ghi bảng thông báo.
7) Chưa tự giác cố gắng làm bù thời gian đi làm trễ hay nghỉ quá phép.
8) Chưa tự giác ghi chép một cách đều đặn nhật ký công việc hàng ngày.
9) Chưa tự giác làm đúng bổn phận được phân công (ví dụ thu hồi nợ chây lì tại địa phương).
10) Chưa tự giác báo cáo việc mình chưa thể hoàn thành tới Ban Điều Hành.
11) Chưa tự giác suy nghĩ đến được những điều ta đã hưởng lợi từ tổ chức mà chỉ chuyên chú tâm vào những điều tổ chức chưa làm hài lòng bản thân.
12) Chưa tự giác tự phê bình và phê bình (có thể gây mâu thuẩn nội bộ vì phê bình không đúng nơi, đúng lúc)....
TỰ GIÁC LÀ NGƯỜI CÓ NHẬN THỨC CÁ NHÂN, BIẾT LÀM NHỮNG VIỆC KHÔNG LÀM PHIỀN NGƯỜI KHÁC la mot dinh nghia HAY. Tôi hy vọng người đọc sẽ hiểu được tâm tư của cá nhân tôi qua nhũng dòng viết trên.
Phan Văn Hải