Thứ Hai, 6 tháng 12, 2010

Chuyện nhỏ và to trong quản lý giá


TTCT - Những ngày này, cơn bão giá đang hoành hành trên khắp cả nước. Thực tế nạn tăng giá hàng hóa thiết yếu vô tội vạ đã diễn ra từ khá lâu.


Chỉ đến khi Thủ tướng Chính phủ phải chỉ đạo quyết liệt, gay gắt thì các cơ quan chức năng quản lý ở cấp cơ sở mới lục tục vào cuộc. Nhưng cũng chỉ là họp hành, trả lời phỏng vấn báo đài với những lời khẳng định chắc như đinh đóng cột “thực hiện nghiêm túc chỉ đạo của Chính phủ”, “kiên quyết xử lý những trường hợp vi phạm”, hay “siết chặt các biện pháp quản lý giá, không để tăng giá bất hợp lý”...
Sẽ có nhiều đoàn thanh tra, kiểm tra được thành lập và cũng có thể sẽ có những trường hợp bị xử phạt. Song bấy nhiêu thứ vẫn khiến những người lao động, làm công ăn lương cảm giác rằng họ - tức các cơ quan chức năng - vẫn như người ngoài cuộc. Bởi họ thực thi chuyện to. Còn trong mỗi gia đình nhỏ, vẫn luôn là nỗi phấp phỏng khi chi tiêu cho cuộc sống thường nhật.
Nói như vậy là vì ngoại trừ các đại gia, còn các bà nội trợ, những người lao động bình thường có cách tính toán về chuyện giá tăng giá giảm rất khác với các chuyên gia, học giả. Ví dụ một người lao động nghèo trước đây có thể ăn no cơm trưa vỉa hè với giá 10.000 đồng. Nhưng nay thì tùng tiệm lắm cũng hết 20.000 đồng.
Một ký thịt heo trước đây chưa lâu mới 60.000 đồng, giờ lên 90.000 đồng. Một vỉ thuốc tây từ 100.000 lên 150.000 đồng. Nhiêu đó đủ để người tiêu dùng thắt ruột thắt gan vì không biết đến sang tháng, sang năm còn những gì có thể diễn ra. Nhưng trên tivi, báo đài thấy có không ít học giả, chức sắc lại nói chuyện đâu đâu về những “tỉ giá cánh kéo”, “cân đối cung cầu”...
Cách họ diễn giải cũng rất xa xôi. Ví dụ, nói về tân dược, họ lý giải thật ra do những biến động về tỉ giá VND/USD hay gì gì đó thì giá tân dược chỉ biến động chút xíu, khoảng 5-7% gì đó từ đầu năm đến nay. Bà con yên tâm. Trời đất, hóa ra các vị cộng chung tất cả những loại thuốc trên trời dưới đất vào với nhau, trong đó có những loại thuốc không uống chẳng chết ai rồi chia trung bình để ra một kết quả... hòa bình cho mọi người.
Trong khi những thuốc thiết yếu, biệt dược mà người ốm đau không có là tắc tử lại cứ điệp khúc hôm nay tăng, ngày mai tăng và có thể những ngày sau lại tăng. Hoặc nữa, có vị đem cộng giá bất động sản hay những thứ cả đời nếu không mua được thì... cũng vẫn khỏe với những thứ phải ăn phải mặc hằng ngày rồi cũng đem chia đều, kết quả là bà con nghe lùng bùng.
Mấy bữa nay, giá vàng tăng phi mã. Nhưng khắp địa cầu chỗ nào mà giá vàng không tăng. Bà con đi chợ cứ việc tần ngần trước những bảng giá đã được niêm yết và băn khoăn tự hỏi liệu rằng ở nơi khác có sự liên quan tới giá vàng và giá thịt heo không. Nếu hỏi rằng vì sao giá vàng Việt Nam cao ngất ngưởng vậy trời thì ai cũng biết câu trả lời: do tăng theo giá vàng thế giới.
Nhưng cũng hiện tại, cuộc khảo sát mới đây của Tổ chức Y tế thế giới với bảy nhóm thuốc thông dụng (trong đó có kháng sinh) đã chỉ ra rằng giá thuốc tại Việt Nam đang cao gấp từ 5-40 lần so với bình diện chung thế giới. Tại sao sự so sánh nho nhỏ này lại không phải do các cơ quan quản lý của ta phát hiện ra nhỉ?

THÁI ANH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét