Thứ Năm, 3 tháng 5, 2012
BIẾT VIẾT GÌ ĐÂY?
Chữ nghĩa hình như đã khô cạn.
Bia rượu đã vơi.
Nỗi sầu không thể đầy thêm
Niềm vui làm gì có
Tiếng đạn pháo đã nổ
Trên cánh đồng quê hương,
Trong thời bình
Mà lòng người nhiều tang thương.
Niềm tin đã vơi đi
Với những ai
Luôn thề trung thành với cha mẹ
Và mãnh đất chôn nhau
Đó chính là “quê hương”
Và “đất nước”
Thế mà cũng chính họ
Không chút động lòng
Dùng chuyên chính công nông
Với đội quân an ninh hùng hậu
Đối đầu với sức mạnh với nhân dân
Trên cánh đồng
Bao máu xương rơi phơi
Mới có được như hôm nay
Lại trắng tay như xưa
Còn một chút niềm tin thôi,
Rồi sẽ lịm tắt
Nếu người không có mắt
Thì sẽ có lưới trời
Thần công lý
Là niềm tin nhỏ nhoi của tôi
Còn lại với sự kiện nhức lòng
Của Văn Giang, Hưng Yên mới đây
Xin khóc cho những kiếp cần lao
Xin cầu nguyện cho đồng bào
Bị oan khiên mất đất
Xin mọi người hãy có cùng tiếng nói
Thể hiện chính kiến của mình
Nếu không,
Cũng có ngày
Chính họ cũng bị cưỡng đoạt
Những gì đang có hôm nay, trong tay
Bởi pháp luật
Được tùy tiện hướng dẫn, giải bày.
Biết viết gì đây, khi niềm tin còn ít
Mà hờn giận đã chất đầy!
PVH
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét